Lời tân cổ Nỗi Buồn Đêm Đông

- Trình bài: Nghệ sĩ Minh Cảnh và nghệ sĩ Phượng Liên
- Tân Nhạc: Anh Minh
- Cổ nhạc: Loan Thảo

Nhạc

Anh ở biên thùy có biết không
Đên nay có người thương nhớ chồng
Nhớ anh lệ thắm khăn tay
Ngắm con ngủ say giấc nồng
Bẻ bàng mộng ước đêm đông
ÔI buổi ban đầu mới biết nhau
Đêm trăng ước mộng hai mái đầu
Ước mơ mình sống bên nhau
Dẫu cho gió mưa bảo bùn
Thề yêu nhau đến muôn ngàn sau..

Lời tân cổ Nỗi buồn đêm đông (1)

Đêm nay gió miền xa thổi lạnh người viễn sứ nhớ ánh đèn khuya nhớ người vợ nhỏ cất giọng ầu ơ ru đứa con thơ say giấc nôi hồng.
Đôi bóng đèn khuya mõi mắt đợi tin chồng
Gió làm chi cho lạnh lòng người chinh phụ
Nữa đoạn đời là cả một mùa đông
Bao nhiêu xa vắng là bấy nhiêu thương nhớ
Xa cách bao ngày là ngần ấy đợi mông
Đông này là mấy mùa đông
Tựa cửa chờ mong người ngoài vạn lý
-
Gió mùa đông thổi từ rừng sâu núi thẳm
Chở lạnh về đây cho héo hắt kẻ cô phòng
Bao võng nhẹ đưa cho con ngủ giấc say nồng
Mà nghe lòng bẽ bàng duyên thắm
Lỡ làng rồi mộng ước ngày xuân
Trăng 16 nghiêng nghiêng chết bóng
Gió lai cành lá rụng đầy sân
Mình em với nỗi chờ mông
Nghe đêm chở lạnh mà lòng nhớ ai

Nhạc

Anh đi ải xa miệt mài
Phong ba bước chân đường dài
NIềm thương hòa chung non nước
Hẹn nhau ngày mai thái bình!
Tình ta sẽ không lìa xa
Xuân sẽ không về lúc chiến trinh
Mang theo cuối trời câu khấn nguyện
Nhớ anh nhìn bóng con thơ
Tiếng ru nét môi miểm cười
Niềm tin yêu xóa tan sầu thương

Lời tân cổi Nỗi buồn đêm đông (2)

Đời vẫn cách ngăn nên mùa xuân không hẹn đến còn vắng còn xa thì mùa đông còn lạnh đến bao giờ
Còn kẻ biền biệt trời xa thì còn người món dạ đợi chờ
Bước sông hồ còn bôn ba lận đận
Thì ngày về nào dám hẹn người ơi!
Em còn chấp tay đêm đêm khấn nguyện
Ngước mắt nìn thăm thẳm trời cao
Vầng trăng ai sẻ làm đôi
Nữa in gói chiếc nứa soi dặm trường
-----
Trăng tự trời cao vén màng sương mỏng
Dõi bóng kẻ sông hồ như mắt của đêm sâu
Tứng giọt sương buồn như giọt lệ vọng phu
Gieo nhớ gieo thương vào lòng người ngoài muôn dặm
Đông không đếm lòng cũng nghe thắm lạnh
Buổi tao phùng còn biền biệt trời xa
Gió đông lạnh bóng trăng tà
Nhớ thương lạnh kẻ vắng xa đợi chờ
Gió mùa đông thương chông ngoài muôn dặm
Năm canh chầy lệ thắm khăn tay
Con thơ đã ngủ giấc say
Mình em một bóng lạc loài trong đêm
Het loi tan co Noi buon dem dong qua tieng hat Minh Canh và Phuong Lien

Nghệ sĩ sau 75