Lời tân cổ Người Em Vỹ Dạ

- Trình bài: Nghệ sĩ Minh Cảnh và nghệ sĩ Thanh Kim Huệ
- Tân nhạc: Tôn Nữ Thụy Khương-Minh Kỳ
- Cổ nhạc: Quế Anh

Nhạc:

Tôi nhớ người em vỹ dạ
Gặp bên chợ đông ba
Tình ghé miền Trung yêu thương
Theo chuyến đồ xuôi ngược dòng hương
Nón lá che khuất mắt biếc
Cấp sách sớm trưa chiều
Đi học Đồng Khánh qua cầu Trường Tiền
Ôi tà áo trắng tóc thề se duyên

Lời tân cổ Người em vỹ dạ (1)

Sau lần xuôi đò dòng hương đạo đó lòng còn nghe thương thương nhớ nhớ người em Vỹ Dạ tóc còn buốn xõa nón lá che đôi mắt biếc u sầu
Biết em có còn ngày hai lượt qua cầu
Tà áo bay bay tay nghiên nó giữ
Học trò đồng khách e thẹn bước chân
Anh trai viễn xứ ghé lại một lần
Nhớ mãi cố đô âm thầm cổ kính
Thương tượng đá dầm mưa dãi nắng
Chầu trực một chiều đại đá rêu phong
Thương tiến chuông chiều buôn dài trên nẽo vắng
---
Người thiếu nữ ngày nào như dạo đó
E thẹn bước chân ngày hai lược đi về
Gios vẫn lả lo vờn máy tóc thề
Nhưng đôi mắt biết ngày nay vương nét buồn sâu thẳm
Vì trên con đò đã vắng bóng một người trai
Người đã về đây như cơn lóc
Cát buội đường dài tô đậm chinh y
Đôi mắt sáng như mang cả hồn thiên sông núi
Chỉ ghé lại một lần rồi biết khách có về thăm

Nhạc

Tôi ước một hôm lại về
Miền Trung qua chợ Đông Ba
Để thấy ngươi em năm xưa
Buông máy chèo xuôi ngược dòng hương
Để nhớ về ánh mắt biếc
Để có những đêm dài
Không còn lẻ bóng không lạnh vào hồn
Không buồn không nhớ lúc trời sang đông

Lời tân cổ Người em vỹ dạ (2)

Nhưng đến nay phương này vẫn còn những đêm dài lẽ bóng
Trời chưa vào đông đã rót lạnh trong lòng
Chợ Đông Ba dằng dặt giọt mưa buồn
Người con gái xuôi thuyền trên bến cũ
Tiếng khoan hò như nức nở bơ vơ
Hò ơi ngày xưa bến dưới thuyền
Mà bây giờ bến nớ còn thuyền về mô
Tiếng hò bơ vơ lạc loài trên bến vắng
Con thuyền cô đơn chèo chống ngược dòng
--
Người viễn khách ngày nào trên bước đương phiêu lãng
Chợt một lần ghé lạ Hương Giang
Ngơ ngác hỏi vì đâu thuyền vắng bóng
Cô lái cũ bỏ thuyên sang bến mới
Không bảo với mọi người sẽ về đâu
Khách ngơ ngẫn quay đi mà lòng bỗng chợt buồn
Tôi ước một hôm người về miền Trung qua chợ Đông Ba
Để thấy người em năm xưa buôn máy chèo xuôi ngược dòng Hương
Giờ chỉ mình ai xuôi ngược bến sông buồn
Het loi tan co Nguoi em vy da qua tieng hat Minh Canh va Thanh Kim Hue




Lời tân cổ Chiều Làng Em

- Trình bài: Nghệ sĩ Minh Cảnh và nghệ sĩ Thanh Kim Huệ
- Tân nhạc:
- Cổ nhạc:

Nhạc

Quê em nắng vàng nhạt cô thôn
Vài mây trắng vật vờ nơi cuồi trời
Bâng khuân tiếng hò vang sớm vắng
Khói lam buồn như muốn ngừng thời gian
Một chiều anh mới đến
Bóng dừa nghiêng gió ru thềm
Tìm về đôi cánh mâu
Mắt em nhìn nói ngàn câu
Nhớ mãi mối tình của mẹ quê nâu sòng của người em mơ mộng
Và chiều vàng ngát mênh mông
Là chiều ngày ấy sang sông em chờ chông

Lời tân cổ Chiều Làng Em (1)

Nước ghé bên ven hỏi đò quen sao vắng khách, con đò với tắm thân hư nát chỉ hai bên lao lách không một... dấu... chân...người!
Cô lái năm xưa cũng bỏ tôi rồi
Cảm ơn những lá rụng hoa trôi
Đã dành cho tôi những phút giây gặp mặt
Cảm ơn lão chim thằng chài quen thuộc
Kiên nhẫn đậu trên mui này để rình con cá đã bặt tâm
Nhờ các người tôi quên bớt nỗi buồn khi người quen không về thăm thôn cũ
---
Này sông ơi chắc sông thừa biết tóc dừa kia đã từng soi dòng khi xanh buốt hôm nay tóc nọ hãy còn xuân cây đến lượt xuân tàn
Tiếng hò xưa đã lắng hay còn.... vọng đôi lần
Nước vẫn trôi xuôi sông ơi có lần nào gặp lại
Bóng áo màu qua mấy nhịp cầu tre
Từ khi thôn này mù mịt lửa bên
Chàng trai ấy ra đi chưa lần trở lại
Khách dần thưa mà xuân trôi chảy mãi
Cô giá xuôi dòng đời mà bỏ bến đò ngang

Nhạc

Nhớ mãi mấy tình của mẹ nâu sòng của người em mơ mộng
Và chiều vàng ngát mênh mông
Là chiều ngày ấy sang sông em chờ trông
Anh ơi nhớ về thăm thôn xưa
Để nghe tiếng ngọt ngào ru bóng dừa
Xa xôi bước người anh lữ thứ
Nhớ thương hoài câu hát chiều làng em

Lời tân cổ Chiều Làng Em (2)

Đò mãi nằm đây đò không hay đời đã đổi
Khói lửa ra đi người trong thôn trở lại
Và cô lái năm xưa đã dầu dãi phong... trần..
Đã giặt khăn sâu dưới bến bao lần
Trong niềm tiệt vọng mênh mông
Đôi mắt nàng thêm sáng
Trong nổi ê chề chán nản còn đầy đặn nét thanh xuân
Tôi muốn báo tin mừng nên trôi thật lẹ
Vì càng ngày cô lái năm xưa càng thêm trẻ
Và mái tóc xanh nhung thôi phất mảnh khăn buồn
--
Đò ơi... bạn cứ yên lòng rồi đây bờ sông sẽ không còn vắng vẻ
Tôi phải xuôi mau để tìm chàng trai trẻ
Và mang theo những chiếc lá đề thơ
Mong rằng người xưa sẽ gặp lại người xưa
Dẫu cô lái của anh có âu sầu áo não
Nhưng nét đẹp hôm nay thêm sắc sảo mặn mà
Anh sẽ đi lại trên sông với giọng hát buổi chiều tà
Lần hạnh ngộ sao bao ngày dâu biển
Cô lái đò sẽ tìm lại tuổi thơ xưa
Het loi tan co Chieu lang em qua tieng hat Minh Canh va Thanh Kim Hue


Lời tân cổ Quán Nữa Khuya

- Trinh bài: Nghệ sĩ Minh Cảnh và Nghệ sĩ Chí Tâm
- Tân nhạc: Tuấn Khanh-Hoài Linh
- Cổ nhạc: Yên Lang

Nhạc

Quán nữa khuya đèn mờ theo hơi khói.
Trút tâm tư vào đêm vắng canh dài.
Quán đời tôi tàu đêm vắng không người vẫn lặng trôi.
Tôi là người tha phương đi bốn phương,
Anh là người quân nhân vui gió sương, c
Câu chuyện tâm tình vui theo khói bay, tay cầm tay.
Nói bạn nghe từ khi say viễn xứ gót chân đi ngàn muôn lối sông hồ.
Áo sờn vai tìm đôi mắt u hoài bóng hình ai.
Hoa nào mà không phôi phai sắc hương.
Ân tình nào mà không gây vấn vương.
Lê đôi gót trên khắp chốn ngàn phương để tìm vui.

Lời tân cổ Quán Nữa Khuya (1)

Tôi người viễn khách cô đơn dừng lại quán khuya giữa canh buồn hiu hắt. ngoảnh mặt nhìn xa sương rơi mờ mịt.
Quán lạnh về khuya vàng vọt ánh trăng gầy ...
Chén rượu từ ly theo ánh lửa vơi đầy ...
Mang tâm sự kiếp giang hồ lận đận, nữa cuộc đời vay mượn nổi sầu riêng.
Có phải anh vì quê hương đất nước, trải qua bao mùa chinh chiến đau thương.
Máu hồng nào nhuộm đỏ cả Hương Giang, cho Trường Sơn quặn đau tình sông núi.
--
Anh từng xuôi ngược quê hương qua những dòng sông đầy thác lũ.
Có dừng chân bên những quán trọ tàn khuya le lói ngọn đèn vàng ..
Tôi đã phiêu bạt lang thang trên khắp nẻo đường làng ...
Thương Cà Mau rừng tràm xanh tiếp biển,
Nhớ Bạc Liêu cò trắng rợp bờ tre.
Anh có về qua miền Trung nghèo khổ, mưa trường sơn sùi sụt suốt mùa đông.
Từ chinh chiến cách ngăn trời quê cũ, bếp lửa nghèo tắt lịm giữa chiều sương.

Nhạc

Dĩ vãng tìm đâu thấy, như bóng mây chiều đang lững lờ theo gió bay
Có xóa tình xưa ấy ngăn phím tơ trùng để tìm quên hương đắng cay
Muốn nhắn nhủ thời gian, ai mãi phong trần để đi tìm hương cố nhân
Áo trắng màu sương gió, ngưng gót xuôi ngược để tìm về nơi bến mơ

Lời tân cổ Quán Nữa Khuya (2)

Bến cũ ngày xưa người đi không một lời từ giã
Anh nhớ Cửu Long nước sông buồn man mát tôi yêu hoàng hôn Đà Lạt phủ sương mờ ...
Quán lạnh về khuya nay vàng nhạt ánh trăng sầu ...
Tôi và anh cùng mang chung tâm sự.
Thương quê nghèo sau những ngày tháng loạn ly.
Trăng nước Hậu Giang thương về xứ Huế,
Mưa bão miền Trung đẫm lệ trời Nam.
Anh thương anh nhớ Hậu Giang, tôi buồn tôi vọng Quãng Nam Ngự Bình.
---
Hỡi người bạn miền Trung đất nghèo sỏi đá.
Bỗng nhiên mình hạnh ngộ giữa đêm nay.
Trao nhau vài mẩu chuyện tâm tình thân ái.
Rồi mai này mỗi kẻ một phương xa.
Tôi về Nha Trang với thùy dương cát trắng,
Tôi trở lại Long Hồ để thăm chợ Trường An.
Sông Mỹ Thuận lục bình trôi tản mạn,bến Văn Lâu trăng ngập cả khoan đò.
Thôi anh...đêm hầu tàn rượu vừa cạn chén, quán khuya buồn hai kẻ sắp chia tay.
Bao giờ? Bao giờ tôi gặp lại anh lần nữa,thuở ấy thanh bình đã nở hoa.

Nhạc

Quán nữa khuya bạn tôi chia tay nhé
Nhớ nhau chăng là mõi lúc đêm về
Siết chặt tay để ghi phút phân kỳ tiễn người đi
Xa trường anh lại đi vui gió sương
Sông hồ gởi trong tôi bao luyến thương
Tôi ghi nhớ giây phút ấy nào nguôi
Bạn đường ơi!
Het loi tan co Quan nua khuya qua tieng hat Minh Canh va Chí Tam
Mau-chay-ve-tim-tan-co-truoc-75



Lời tân cổ Máu Chảy Về Tim

Trình bài: Nghệ sĩ Minh Cảnh và Nghệ sĩ Mỹ Châu
Tân nhạc: Anh Việt Thu
Cổ nhạc: Loan Thảo

Nhạc

Anh có nghe tình xưa đã rộn rằng
Trên cây cỏ trên ruộng đồng lúa trổ bông
Cây dong ở đầu đường
Cây ô môi ở trường làng cùng chổ bông đỏ rưng rưng
Anh biết không tiếng ê a của trẻ thơ
Tay ngập ngưng vì tiếng súng hàng đêm
Mẹ già cũng nức nỡ không nguyện cầu trọn câu kinh
Đêm từng đêm trẻ thơ ngủ giật mình

Lời tân cổ Máu Chảy Về Tim (1)

Anh đã nghe trong lá trong hoa trong nhịp cầu dáng dưới áo trong lũy tre gia ngoài cổng từng hơi thở quê hương từng tiếng gọi... thăm... tình
Trong hàng điệp ven sông, cây da cổ thụ đầu đình
Nghe tiếng gà nhà ai gọi sáng
Tiếng chim vịt kêu chiều thưa thớt trên đê
Nghe tiếng sáo diều tha thiết gợi tình quê
Tiếng bìm bịp gọi nhau đêm nước lớn
Văng vẳng đêm trường tiếng mẹ cầu kinh
Vang vái quê mình qua hồi binh biến
--
Anh có nghe tiếng ê a đàn trẻ dại
Khi ngoài xa bom đạn vọng về
Nghe tiếng mẹ ru trong gió đêm hè
Từng tiếng ru thơm mùa sữa ngọt
Chợt giật mình trở giọng bâng khuân
Ầu ơ con ơi con ngủ cho ngoan
Để mẹ đi gánh nước non cho đầy
Ầu ơ con ngủ cho say
Mẹ gánh cho đầy một gánh nước non

Hò ơi! Gió đưa bụ chuối gió thổi vườn sau
Dòng sông con nước tôi mau nhìn về quê cũ
Hò ơi! Nhìn về cũ mưa sầu giăng giăng

Lời tân cổ Máu Chảy Về Tim (2)

Anh có thấy cây ôi môi đầu cổng... nghiêng mình đông đưa trong gió chướng rưng rưng hoa máu đợi xuân về
Lóng lánh sương khuya như giọt lệ mẹ già
Thương thằng con đi ngày nước loạn
Nhớ người chồng lặng lội miền xa
Từ độ quê mình khói lửa đi qua
Cánh đồng cũ nằm tương tư mùi lúa mới
Con đò ngang cậm xào chờ đợi những người trai chinh chiến chưa về
---
Từ độ anh đi nghe lòng thương nhớ
Con sông dài nước nhượm phù sa
Nhớ con đường làng thơm mùi cỏ dại
Thương chiếc cầu tre lắc lẽo chênh vênh
Mơ tiếng tù già hợp bạn buổi sương tan
Tiếng giã gạo chài ba đêm trăng sáng
Nhớ má em hồng, nhớ môi em thắm
Thương áo vá vai tóc bỏ đuôi gà
Thương cánh đồng sâu gió vờn sóng lúa
Từng đọt ngã nghiêng ngọn trổ đồng đồng
Nhớ thương héo hắt tâm hồn
Mong chiến tranh tàn về lại quê xưa

Nhạc

Đó quê hương ta một dãi giáng sơn tuyệt vời
Đó anh em ta da vàng máu đỏ trong tim
Đó quê hương ta xin anh giữ lấy vẹn toàn
Góp trăm bàn tay để cùng nhau xây lại từ đầu...
Het loi tan co Mau chay ve tim qua tieng hat Minh Canh va My Chau


Lời tân cổ Nỗi Buồn Đêm Đông

- Trình bài: Nghệ sĩ Minh Cảnh và nghệ sĩ Phượng Liên
- Tân Nhạc: Anh Minh
- Cổ nhạc: Loan Thảo

Nhạc

Anh ở biên thùy có biết không
Đên nay có người thương nhớ chồng
Nhớ anh lệ thắm khăn tay
Ngắm con ngủ say giấc nồng
Bẻ bàng mộng ước đêm đông
ÔI buổi ban đầu mới biết nhau
Đêm trăng ước mộng hai mái đầu
Ước mơ mình sống bên nhau
Dẫu cho gió mưa bảo bùn
Thề yêu nhau đến muôn ngàn sau..

Lời tân cổ Nỗi buồn đêm đông (1)

Đêm nay gió miền xa thổi lạnh người viễn sứ nhớ ánh đèn khuya nhớ người vợ nhỏ cất giọng ầu ơ ru đứa con thơ say giấc nôi hồng.
Đôi bóng đèn khuya mõi mắt đợi tin chồng
Gió làm chi cho lạnh lòng người chinh phụ
Nữa đoạn đời là cả một mùa đông
Bao nhiêu xa vắng là bấy nhiêu thương nhớ
Xa cách bao ngày là ngần ấy đợi mông
Đông này là mấy mùa đông
Tựa cửa chờ mong người ngoài vạn lý
-
Gió mùa đông thổi từ rừng sâu núi thẳm
Chở lạnh về đây cho héo hắt kẻ cô phòng
Bao võng nhẹ đưa cho con ngủ giấc say nồng
Mà nghe lòng bẽ bàng duyên thắm
Lỡ làng rồi mộng ước ngày xuân
Trăng 16 nghiêng nghiêng chết bóng
Gió lai cành lá rụng đầy sân
Mình em với nỗi chờ mông
Nghe đêm chở lạnh mà lòng nhớ ai

Nhạc

Anh đi ải xa miệt mài
Phong ba bước chân đường dài
NIềm thương hòa chung non nước
Hẹn nhau ngày mai thái bình!
Tình ta sẽ không lìa xa
Xuân sẽ không về lúc chiến trinh
Mang theo cuối trời câu khấn nguyện
Nhớ anh nhìn bóng con thơ
Tiếng ru nét môi miểm cười
Niềm tin yêu xóa tan sầu thương

Lời tân cổi Nỗi buồn đêm đông (2)

Đời vẫn cách ngăn nên mùa xuân không hẹn đến còn vắng còn xa thì mùa đông còn lạnh đến bao giờ
Còn kẻ biền biệt trời xa thì còn người món dạ đợi chờ
Bước sông hồ còn bôn ba lận đận
Thì ngày về nào dám hẹn người ơi!
Em còn chấp tay đêm đêm khấn nguyện
Ngước mắt nìn thăm thẳm trời cao
Vầng trăng ai sẻ làm đôi
Nữa in gói chiếc nứa soi dặm trường
-----
Trăng tự trời cao vén màng sương mỏng
Dõi bóng kẻ sông hồ như mắt của đêm sâu
Tứng giọt sương buồn như giọt lệ vọng phu
Gieo nhớ gieo thương vào lòng người ngoài muôn dặm
Đông không đếm lòng cũng nghe thắm lạnh
Buổi tao phùng còn biền biệt trời xa
Gió đông lạnh bóng trăng tà
Nhớ thương lạnh kẻ vắng xa đợi chờ
Gió mùa đông thương chông ngoài muôn dặm
Năm canh chầy lệ thắm khăn tay
Con thơ đã ngủ giấc say
Mình em một bóng lạc loài trong đêm
Het loi tan co Noi buon dem dong qua tieng hat Minh Canh và Phuong Lien



Lời tân cổ Hai Mùa Mưa

- Trình bài: Nghệ sĩ minh cảnh và nghệ sĩ Phượng Liên
- Tân nhạc: Mạc Phong Linh-Mai Thiết Lĩnh,
- Vọng cổ: Loan Thảo

Nhạc

Mùa mưa lần trước anh về đây ghé thăm em
Tình xưa bạn cũ gặp nhâu đêm ấy mưa rơi
Tách cà phê ấm môi,
Mình ngồi ôn lại những phút vui trôi qua mất rồi
Này cây phượng vỹ bên đường che nắng ban trưa
Này con đường dẫn vào sân ga tắm trăng mơ
Mái tường khi ấu thơ
Và này căn nhà vắng mình cạnh nghe đêm mưa

Lời tân cổ Hai mùa mưa (1)

Mùa mưa lần trước anh về thăm em trắng đêm mình tâm sự nổi nhớ niềm thương nghẹn ngào kể lể đêm đã tàn đêm mà tâm sự… chưa… tàn…
Mình cách biệt nhau đã mấy năm tròn
Em tiễn anh đi cũng vào một chiều mưa giang lạnh
Thưa thớt bóng người ga nhỏ điều hiu
Mình nép vào nhau trốn từng cơn gió lạnh
Đếm từng giây phút sao cùng còn được gần nhau
Tiếng còi tàu xa như thét như gào
Báo hiệu phút giây chúng mình đôi ngã
--
Con tàu vô tình ghé sân ga vội vã
Chờ mang anh đi vào gió bụi sông hồ
Cho em nhớ em thương em đợi em chờ
Lệ hay mưa giăng ngang tằm mắt
Mà chúng mình không nhìn gõ mặt nhau
Thời gian vẫn vô tình vội vã qua mau
Tưng cơn mưa vẫn thản nhiên giao lạnh
Con tàu đã chuyển mình lăn bánh
Mà chúng mình tay chưa nởi rời tay

Nhạc

Hai đứa vui chưa vơi tâm sự hôm sau anh lên đường
Em tiễn anh như bao anh hùng hiên ngang ra xa trường
Vì yêu quê hương anh lạnh lẽ bước ra đi
Vì thương non sông em gạt nước mắt phân ly
Từng cơn mưa vẫn rơi não nề
Anh nói một năm nữa anh về
Nhiều khi chờ sáng nghe lòng thao thức canh thâu
Đường ga nhỏ bé nằm đợi mong đã bao lâu
Tiếng còi đem lướt mau
Đoàn tàu đi về mãi….
Mà người yêu tôi nơi… đâu?

Lời tân cổ Hai mùa mưa (2)

Một năm hai năm rồi nhiều năm qua lặng lẻ
Em tìm đến sân ga nhỏ nhìn con tàu xưa ngày mấy lượt đi về
Bóng nhỏ cô đơn trong mưa gió nảo nề
Sao chưa thấy một lần anh trở lại
Con tàu vẫn vô tình lặng lẽ đến rồi đi
Để em buồn ngơ ngác trong theo
Cho đến khi bóng tàu khuất giữa màng mưa lạnh
Người đi ngoài xa xôi ngàn dặm
Có biết rằng em chờ đợi mỏi mòn!
----
Lắng tiếng mưa rôi … hoa lòng hiu hắc
Thương nhớ vô bờ… người em nhỏ đợi chờ
Năm tháng bơ vơ… tình vẫn đôi nơi
Song cửa nhớ chân…. mây
Người đi còn khuất nẻo sông hồ
Người phương này vẫn mõi mòn trông
Mùa mưa này đã mấy mùa mưa
Người vẫn xa xôi sương khói mịt mời
Anh sẽ về thăm giữa con mưa vội
Em sẽ chờ trên ga nhỏ ngày xưa
Con tàu tìm đến sân ga
Người xa tìm kẻ đợi chờ nhớ thương
Het loi tan co Hai mua mua qua tieng hat Minh Canh va Phuong Lien


Lởi tân cổ Lời người Lính xa xôi

- Trình bài: Nghệ sĩ Minh Cảnh và nghệ sĩ Mỹ Châu
- Tân nhạc: Song An
- Cổ nhạc: Loan Thảo

Nhạc

Tôi có mẹ già ở xa xôi lắm
Tôi có đàn em bé bỏng dại khờ
Đời tôi lính chiếng gian lao vất vả đây đó
Lâu l;ắm rồi chưa có lần về thăm nhà
Tôi có người yêu , tuổi đang đôi tám
Thương lính hiểm nguy, mắt đỏ lệ nhòa
Từng đêm đem nhớ , đem thương kết thành manh áo
Mong áo gửi đi, ấm lòng kẻ xa nhà

Lời tân cổ Lời người lính xa xôi (1)

Từ chốn xa xôi đèo heo hút gió nhận được áo em đang choàn vội lên vai mà nghe thương nhớ muôn dàng
Thương bà mẹ tuổi chửa năm mươi tóc đã bạc màu
Thương người em bé nhỏ
Tóc xõa ưu sầu dõi mắt trời xa
Nhớ từng chiếc cầu tre lắc lẻo
Kết chặc đôi bờ kẻ chợ người quê
Nhớ tiếng tù và thưa thớt trên đê
Nhớ mảnh trăng quê soi vàng mái lá
---
Từ độ anh đi quê mình như vắng hẳng
Đàn em nhỏ thiếu anh quên cả vui buồn
Gió vẫn đưa trăng mà anh vắng xa rôi
Rồi những chiều quê gió đùa sóng lúa
Ai sẽ dìu em trên lối về quen
Ai sẽ đồi em nấu nồi cơm gạo mới
Dân chén mắm đồng mặn vị quê hương
Ai sẽ cùng em tựa mình trên cỏ rối
Ngắm ánh sao trời mà thủ thỉ chuyện trầu cao

Nhạc

Ôi quê hương khói lửa đến bao giờ
Để người đi người nhớ, cho mắt đợi ắt chờ
Hởi còn bao lâu? Còn bao lâu nữa?
Còn bao lâu nữa cho người, cho người khỏi khóc người đêm ngày
Ôi biết ngày nào trời thôi mưa gió
Cho mắt mẹ thôi hết đỏ lệ nhòa
Đàn em vui hát trên sân lũ diều căn gió
Trai gái từng đôi tính chuyện chuyện… đá… vàng!

Lời tân cổ Lời người lính xa xôi (2)

Mơ ước đó vẫn ngoài tầm tay với, cánh diều trẻ thơ không còn bay trong lửa khói
đôi lứa xa nhau còn cách biệt muôn trùng
Mẹ vẫn chờ mông tóc bạc lựng cồng
Em vẫn chiều chiều ra tựa cửa
Nghe nổi mong chờ hóa đá trong tim
Hỏi còn bao lâu còn bao lâu nưa
Anh trở về em hết chờ mong
Còn bao lâu tình quê đẹp lại
Cho mắt mẹ quê hết đỏ lệ nhòa
--
Mơ ước một ngày trời thôi mưa gió
Cho hết vắng xa hết đợi hết chờ
Tiếng cối tiếng chày rộn rã làng quê
Đàn em nhỏ tưng tăng cười nói
Bay lượng trên không cánh diều no gió
Tiếng hát mục đồng vang dậy trên đê
Mẹ hết buồn đau môi trầu tươi thắm
Gậy trúc dò đường khua động đường vui
Em cũng miển cười rưng rưng ngấn lệ
Cât tiếng ầu ơi ru giấc mơ hồng
À ơi gió đưa trăng thì trăng đưa gió
Trăng lặn rồi gió biết đưa ai
Bây chừ anh đã về đây hay quên em hỡi những ngày buồn đau
Het loi tan co Loi nguoi linh xa xoi qua tieng hát Minh Canh va My Chau


Lời tân cổ Cho người vào cuộc chiến

Trình bài: Nghệ sĩ Minh Cảnh và nghệ sĩ Mỹ Châu
Tân nhạc:
Vọng cổ:

Nhạc

Anh bỏ trường xưa bỏ áo thư sinh, theo tiếng gọi lên đường
Anh đi vì đất nước khổ đau, anh đi quên thân mình.
Em vì anh, tóc bới chẳng lược cài,
Thôi điểm trang má phấn chẳng cần dồi,
Xa phồn hoa với những chiều dập dìu, cho anh vững lòng đi.
Đêm rồi lại đêm, một bóng đơn côi em nhớ người phương trời.
Tâm tư chẳng biết nói cùng ai, đơn sơ em ghi đôi dòng.
Mong người đi giữa súng đạn chập chùng, xin hiểu cho giữa cát bụi thị thành,
Bao giờ em cũng vẫn cùng một lòng thương anh suốt đời anh ơi.....

Lời tân cổ Cho người vào cuộc chiến (1)

Từ độ anh đi em vể không trang điểm, lạnh lẻo lược gương giả dượi tóc buông....sầu,
Xa chốn phồn hoa, xa phố thị dập dìu,
Học đòi người xưa chọn cho mình làm chinh phụ.
Cửa đóng then cài khép chặt đời xuân.
Xin người đi trong lửa đạn chập chùng, hiểu cho rằng giữa lòng phố thị
Có ngườI con gái thủy chung giữ tấm chung tình đợi người ngoài quan ải.
----
Em ơi giữa cảnh loạn ly chia phôi là thường sự "cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi".
Chẳng hẹn hò chi em vẫn đợi chờ,
Dù mốt kia tóc phai màu sương tuyết, dù thương hao gầy vóc liễu hình mai.
Đời trai hải hồ lướt gió tung mây, đem máu viết thành trang huyết sử,
Lòng vẫn mong, vẫn vương thương nhớ hình bóng của người em gái thành đô.

Nhạc

Anh giờ ở đâu, đồi núi cao nguyên hay miền sông Hậu?
Đêm nay ở đó gió lạnh không? Sương khuya có dâng dâng đầy?
Phương này em với những lời nguyện cầu, cho người đi sẽ có ngày trở về.
Cho tình ta thắm thiết tựa ngày đầu, xin cho chúng mình còn… nhau.

Lời tân cổ cho Người vào cuộc chiến (2)

Rồi một ngày mai thanh bình trở lại, em sẽ đón anh mở rộng vòng tay chờ đợi nở nụ cười tươi mắt lệ đong...đầy...
Dù về với em không nguyên vẹn hình hài
Dù anh trở về trên đôi nạn gỗ, bàn chân này đã dâng tặng cho quê hương.
Em sẽ đón người chiến sĩ em thương bằng tất cả tấm lòng ầy mở rộng.
Sẽ cùng anh chiều đi dạo phố, nắm chặt bàn tay người chiến sĩ tật nguyền.
---
Nếu một cánh tay anh có rời xa cơ thể, nửa vòng tay này vẫn gởi trọn tấm tình chung.
Em sẽ cười thật tươi bên người chiến sĩ kiêu hùng đã góp máu xương cho đất nước.
Anh sẽ chịu riêng mình mất mát, cho quê hương này trọn vẹn niềm vui.
Anh sẽ bảo này em gái của tôi ơi, người em bé nhỏ một đời tôi yêu quý,
Anh sẽ là của em mãi mãi và em sẽ bên anh cho đến trọn đời.
Em sẽ cùng anh đi khắp nẻo đường đất nước
thăm từng chiếc cầu tre, con sông nhỏ thân yêu,
Hố bom vết đạn tường xiêu, vết tích một đời quê mẹ khổ đau.
Het loi tan co cho nguoi vao cuoc chien qua tieng hat Minh Canh va My Chau

Nghệ sĩ sau 75